Qua bao ngày vật lộn với cơm áo gạo tiền, chợt nhận ra lòng trí đã mê mải chạy theo đời cát bụi, không còn cái tình cảm trinh nguyên như thuở nào với Thư Họa Công giáo. Những lúc như thế này, thường cụp đuôi chạy về bên lòng Chúa, đọc dăm bài kinh xưa với giọng lên bổng xuống trầm, hay chép vài trăm lần kinh Tin Kính, hoặc chép lại một bài kinh quen thuộc nào đó bằng chữ Nôm. Chỉ mong sao cái hoài bão năm xưa được Thần Khí hun đúc thêm mãi không hề tàn lụi.